Bình thơ: Gặp Xuân
![]() |
...Gặp ta nay xuân chớ lạ lùng
Tóc có khác nhưng lòng ta chẳng khác
Nhớ từ thuở biết xuân bốn chín năm về trước
Vẫn rượu thơ non nước thú làm vui...
Chào nhau thân mật thế, để rồi đến khi rượu vào lời ra, tâm tình cởi mở, Tản Đà dốc tâm sự vào tứ thơ tuyệt chiêu:
Dẫu trăm năm gặp gỡ đủ trăm lần
Thơ với rượu cùng xuân ta cứ thế
Ngoài trăm tuổi vắng ta trong trần thế
Xuân nhớ ta chưa dễ biết đâu tìm.
Bất ngờ thật, ý niệm của Tản Đà về "cõi nhân sinh còn mất" không phải ít lần gặp phải trong thơ, nhưng hốt nhiên giữa ngày xuân uống rượu với nàng xuân, bỗng thốt ra câu tâm sự tự đáy lòng như thế, thật rất đỗi đáng thương.
Tình xuân đến thế ư, cô đơn đến thế ư, nói chuyện với xuân thiệt tình như thể nói chuyện với bạn tâm giao. Mà, xét thực tế ra thì nhà thơ đang nói với mình đấy thôi. Ngày xuân một mình một chén rượu, tưởng tượng ra đối diện là nàng thơ mà hạ bút được câu thơ thần sắc như vậy, cũng không uổng một quãng đời cô đơn trống vắng.
Vâng, đối diện với mình trong cô lặng, cũng là đối diện với cả vũ trụ bằng thần thái và cung bậc tình cảm của kẻ tâm giao.
LAM ĐIỀN
Gặp xuân ta giữ xuân chơi Xuân ơi xuân hỡi Khứ tuế xuân quy sầu cửu biệt Nhớ từ thuở biết xuân bốn chín năm về trước Còn sau nữa lại bao nhiêu xuân nữa Thiên cổ vị văn song Lý Bạch TẢN ĐÀ |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét